- Trước năm 1975, Tiến Sĩ Trần An Bài là Thẩm Phán Tòa Án Sài gòn và giảng sư Học Viện Cảnh Sát Quốc Gia/Việt Nam Cộng Hòa.
- Luật rừng Tại Việt Nam 1 -Tiến Sĩ Trần An Bài
- Luật rừng tại Việt Nam 2-Tiến Sĩ Trần An Bài
- Luật rừng tại Việt Nam 3-Tiến Sĩ Trần An Bài
- Luật rừng tại Việt Nam 4-Tiến sĩ Trần An Bài ;
- Luật rừng tại Việt Nam 5-Tiến sĩ Trần An Bài
- Luật rừng tại Việt Nam 6 - Tiến Sĩ Trần An Bài
NT5 Trương Đình Trung
Thưa quý vị,
"Muốn tiêu diệt chế độ CS điểm chính là Tiêu diệt Đảng CS"
Câu đó mới nghe qua thì hay, nhưng xét kỷ lại thì thừa. Tất nhiên muốn tiêu diệt chế độ CS thì phải tiêu diệt Đảng CS rồi. Không lẽ muốn tiêu diệt chế độ CS thì lại đi tiêu diệt các viên chức hành chánh hạng bét của chế độ ấy trước hay sao?
Điều khác là người Việt Nam quốc gia nên cân nhắc khi nói về trận Điện Biên Phủ.
Không ai phủ nhận vai trò của cá nhân hay của tập thể cấp chỉ huy-lãnh đạo trong các cuộc chiến tranh. Nhưng suy cho cùng cũng không một cuộc chiến nào mà thành quả lại chỉ do một cá nhân hay một tập thể nhỏ của các cấp chỉ huy. Trái lại, chiến tranh luôn luôn là nổ lực, là thành quả của đám đông, của quần chúng. Tất nhiên mức độ đóng góp của mỗi người vào thành quả đó khác nhau: người có công lớn, người có công nhỏ, kẻ có vai trò chính, kẻ vai trò phụ, người có công trong lãnh vực này, kẻ có công trong phương diện khác.Nhưng tổng hợp lại chiến tranh là nổ lực, là thành quả chung của một tập thể rộng lớn. Điều vừa nói áp dụng cho mọi cuộc chiến từ xưa đến nay trong lịch sử. Trong chiến tranh hiện đại, vai trò và sự đóng góp của dân chúng lại càng quan trọng hơn.
Đối với cuộc chiến tranh chống Pháp nói chung, và trận Điện Biên Phủ nói riêng, phần đóng góp của đông đảo người Việt Nam yêu nước là rất lớn và không thể phủ nhận. Chính họ, những người dân Việt bình thường, là thành phần chủ lực của trận chiến và là lực lượng đóng vai quyết định cho sự chiến thắng. Vai trò của Đảng CS trong trận chiến tuy quan trọng, nhưng không là yếu tố quyết định duy nhất mang lại kết quả sau cùng. Vai trò của những tên cố vấn Trung Quốc lại càng không đáng kể.
Cũng đừng quên rằng đảng CSVN, lúc đó, đã dương ngọn cờ độc lập dân tộc, chứ không phải cờ cộng sản chủ nghĩa, để lãnh đạo dân chúng.
Phủ nhận những điều trên đây đồng nghĩa với sự chà đạp lên tinh thần yêu nước và sự hy sinh lớn lao của hàng trăm ngàn người Việt Nam đã đóng góp cho trận chiến Điện Biên. Có thể việc họ, hàng trăm ngàn người đó, tự đặt mình dưới sự chỉ huy-lãnh đạo của đảng CS là một nhầm lẫn; nhưng lòng yêu nước và sự hy sinh, đóng góp xương máu của họ thì không thể bác bỏ được.Ngoài ra, dù muốn hay không, trận Điện Biên vẫn là sự kiện lịch sử dẩn đến việc kết thúc sự đô hộ của Pháp đối với VN.
Hơn nữa, việc dựa vào một số tài liệu chưa được kiểm nghiệm khoa học của chính phủ Trung Cộng hoặc vào sách của một vài học giả người Hoa để dùng làm cơ sở chứng cứ cho việc công khai phủ nhận vai trò quyết định và sự hy sinh lớn lao của đông đảo những người Việt yêu nước đã cống hiến cho chiến thắng Điện Biên là một việc làm không đúng, nếu không muốn nói là thiếu suy nghĩ chín chắn.
Từ góc độ của người Trung Quốc thì việc phủ nhận công lao và tài năng của người Việt trong trận Điện Biên là điều dễ hiểu và có lợi cho họ về mặt tuyên truyền chính trị.Tuy nhiên, khi làm như vậy, không phải Trung Quốc chỉ bôi xấu riêng đảng CSVN và những cấp chỉ huy CSVN vào thời đó; mà chính ra họ đã hạ nhục người Việt, như một dân tộc, nói chung. Một dân tộc đã hàng ngàn năm chống chõi với Bắc Phương, đã có hàng trăm chiến công hiển hách, đã có Vạn Kiếp Binh Thư bị dân tộc khác lấy cắp, mà nay trong một trận đánh lịch sử lại phải có sự cố vấn của vài tên Mao-Cộng mới thắng được! Nhục thật! Nhưng đó là việc của người Trung Quốc. Còn chúng ta là người Việt sao lại tự mình trở thành cái loa tuyên truyền không công và phụ hoạ cho kẻ luôn rắp tâm xâm lấn bờ cõi của nước mình? Sao chúng ta lại có thể tự mình thừa nhận rằng bọn Mao Cộng là kẻ có công đầu trong cuộc chiến chống lại thực dân Pháp của người Việt Nam ? Làm vậy tức là đứng chung lập trường với người Hán để hạ thấp danh dự của chính dân tộc mình rồi! Hay diễn giả là người Hán chăng ? Hay diễn giả đã vì quá hăng say công kích đảng CSVN nên vô tình nối giáo cho kẻ thù ngàn đời phương Bắc?
Điểm khác nữa là chúng ta chống Cộng Sản là chống cho quê hương VN, để xây dựng được một chế độ chính trị tốt hơn cho toàn dân VN. Để thực hiện được mục tiêu cao cả đó, đòi hỏi tất yếu là mọi vận động chính trị phải được sự hưởng ứng và tham gia của đông đảo dân chúng ở trong Nước. Nghĩa là việc vận động quần chúng là công tác hàng đầu, quan trọng nhất. Nhưng liệu xem là với lập luận như của vị tiến sĩ diển giả kia thì sẽ thuyết phục được bao nhiêu người trong Nước đồng ý với Ông?
Tóm lại, chống CS không chỉ đơn thuần là cứ công kích, chữi bới CS bằng đủ mọi luận điệu có được. Điều quan trọng là công kích, hay chỉ trích, sao cho vừa hợp lý vừa hợp tình, có sức thuyết phục. Quan trọng nhất là, trong khi công kích, đừng quên rằng chúng ta là người Việt, người Việt yêu nước, người Việt Quốc Gia; nghĩa là những người luôn luôn mang một ý thức dân tộc vững vàng.
Kính,
Trung nt5
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét