Hội ngộ 40 năm chỉ thế thôi sao? Hai tấm ảnh người ngồi xem TV sao
giống như quán cafphe hát cho nhau nghe vậy?NT3 có biết bao nhiêu người
trông mong mà không được HỘI NGỘ.Tiếc thay! Trong cõi đời này bắt lấy
trong tầm tay thì xem thường,còn những ai ngoài vòng thì lại mong
ước.Thật đáng thương thay! Thú thật .Hằng đêm tôi vẽ vời nhiều điều mộng
ảo,những sự thật tan theo dòng nước trôi về biển xa.Tan theo dòng đời
hư hoang,rã nát.Chìm vào những cơn mơ ,mộng mị. Sông Bàn Thạch quê tôi
đã cuốn trôi đi nhiều thứ...Điều còn sót lại cũng chỉ thế thôi sao? Tâm
tư tôi chao đảo,nỗi buồn như những giọt mưa rơi rơi.Màn đêm buông xuống
mọi vật đều im lìm, tôi ngồi một mình sống trong vô tịch,trò chuyên với
muôn trùng, đưa tâm hồn đi vào thiên đường mộng du...Cũng chỉ thế thôi
sao?Môi mặn cay, người đẫm mồ hôi.Bật điếu thuốc nhả khói bay mù căn gát
gỗ tồi tàn, nhện giăng tứ phía.Bao sách vở sao quăng vào khắp xó.Bụi
thời gian lấp láng cả mặt người. Để nhớ về phương trời xa lạ mà thầm cảm ơn...Tôi thèm thuồng nụ cười rạng rỡ trên môi hồng.Nhưng lòng tôi khép lại.Rồi tôi mơ.
Em về gởi mặt châu sa.
Nửa đêm hắc điếm dựng tà áo xanh.
Bơ vơ sương phủ đầu cành.
Hồn SƠ NGUYÊN MỘNG nửa vành môi son.
Nhưng cũng chỉ thế thôi sao?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét