Chào Mừng Các Bạn Đã Ghé Thăm . . . . .... K3CTCT

Dịch từ Anh Ngử tới các ngôn ngử khác

Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012

Lữ Khách


Tù Khúc : Lữ Khách
T.Vấn & Bạn Hữu
Những tác phẩm tù khúc, dấu tích khốn khó của một thời nhiễu nhương mà những ai đã từng sống qua sẽ không thể nào quên cho đến ngày nhắm mắt xuôi tay. Mai đây, thế hệ chúng tôi sẽ ra đi, nhưng những chứng tích này phải được bảo tốn để con cháu chúng ta có cơ hội đọc, nghe, cảm nỗi thống khổ của cha ông mà cố gắng  hết sức mình ngăn ngừa mọi sự lập lại của lịch sử, nhất là lịch sử 50 năm sau cùng của thế kỷ 20.

Phạm Thiên Tứ & Phạm Kim Khôi : Lữ Khách

Lữ Khách – Tranh : Trần Thanh Châu
” . . . Trong số hàng trăm ca khúc được sáng tác trong trại tù sau ngày 30/4/1975, nổi bật và được nhiều người biết đến, có lẽ là Lữ Khách, Hai Hàng Cây So Đũa, Quê Hương Ba Vòng Ngục Tù, tháng Tư 29 ngày… Nội dung của những bài hát này không chỉ nói đến sự mất tự do, kìm kẹp, mang âm hưởng bi tráng, mà lời ca nghe ai oán, mong một ngày được giải thoát để chim về được với trời xanh. . . ” ( Vũ Hòang RFA )
Chúng ta sẽ nghe chính tác giả – anh Phạm Thiên Tứ – nói về bản nhạc của mình :
” . . . Tôi không thể tưởng tượng được những ngày cuối cùng cuả tôi và đồng đội …đã từ giã Đà Lạt cuối tháng Ba năm 1975, đi vào bước ngoặt oái oăm mà nhiều thanh niên đã lớn lên, trưởng thành và đầy ước vọng.
Trong những nỗi đau buồn ấy, những dày vò dằn vặt suy tư ấy, đã dấy lên biết bao uất hận ở trong lòng tôi, qua vài nốt nhạc ngu ngơ, nghẹn ngào đầy đắng cay chua xót!
Mãi đến năm 1980 khi Cộng Sản di chuyển các anh “tù cải tạo” từ Bắc trở về miền Nam uất hận không riêng màu cờ sắc áo cuả các quân binh chủng. May thay ấy là lúc tôi đã hân hạnh mừng rỡ gặp lại rất nhiều anh “tù cải tạo” & các bạn: từ thượng cấp đến hạ cấp trong trại tù trở về  miền Nam  (trại tù “cải tạo” Z 30A & B  Gia Rai Xuân Lộc, Đồng Nai). Chính lúc đó tôi đã gặp một “chinh-khách”… Đó là thi sĩ Phạm Kim Khôi. Đúng ra anh ấy là “chinh khách” thật; vì anh ấy đã từ bỏ tuổi thanh xuân, để vào Trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt. Ra trường đi bảo vệ quê hương, tổ quốc. Nhưng khốn thay số phận cuả tôi và tất cả các anh lại hẩm hiu, không thuận thời.
Từ cảm xúc đó, tôi đã viết một bản nhạc không lời, lấy tưạ đề là: “Chinh khách” . Nhưng tôi diễn tả chưa trọn ý với nỗi khắc khoải trong lòng cuả người viết lời cho bản nhạc nầy. Vì thế thi sĩ Phạm Kim Khôi chỉ muốn đặt tên bản nhạc là: LỮ KHÁCH mà thôi. . . ” ( Phạm Thiên Tứ )
Lữ Khách – Nhạc: Phạm Thiên Tứ &Lời : Phạm K Khôi. Trình bày : Việt Long

( Nhạc Audio )
Mưa rơi vai phong trần
Mái tóc xanh phai dần
Nặng trĩu từng bước chân
Lỗi ước với sông hồ
Còn chăng là thương nhớ
đêm thức giấc trong mơ
Ai chia tay ai rồi
Có nói chi thêm lời
Thì cũng là thế thôi
Dĩ vãng vẫn khơi màu
Tàn canh còn ghi dấu
Thế nhân chưa nguôi hờn đâu
Đêm bạc đầu khó quên
Buồn thân thế phai tàn
Đâu mắt xanh trông đợi
Đâu tiếng cười đêm vui
Đã lạnh lùng cuốn trôi
Mưa thiên thu kinh cầu
Lữ khách nghiêng cơn sầu
Cười giữa trời đớn đau
Có tiếng hát quên đời
Lời ca thành sương khói
Đêm vắng lắng chơi vơi
Ta bên ta đêm trường
Cõi chết hay thiên đường
Đời vẫn còn nhiễu nhương
Có tiếng bước chân về
Đường qua lòng nhân thế
Hóa thân chưa xa bờ mê

Chuyên Mục Tù Khúc
T.Vấn & Bạn Hữu  thực hiện (2012)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét