Tù Khúc : Nhớ Cố Hương
T.Vấn & Bạn Hữu
Những tác phẩm tù khúc, dấu tích khốn khó của một thời nhiễu nhương mà những ai đã từng sống qua sẽ không thể nào quên cho đến ngày nhắm mắt xuôi tay. Mai đây, thế hệ chúng tôi sẽ ra đi, nhưng những chứng tích này phải được bảo tồn để con cháu chúng ta có cơ hội đọc, nghe, cảm nỗi thống khổ của cha ông mà cố gắng hết sức mình ngăn ngừa mọi sự lập lại của lịch sử, nhất là lịch sử 50 năm sau cùng của thế kỷ 20.
Phạm
Thiên Tứ & Lê Trần : Nhớ Cố Hương (Chiều Hòang Liên Sơn)
Chiều
Hòang Liên Sơn – Tranh : Trần Thanh Châu
“ . . . Đời anh tha hương ngay trên quê hương . . .
Vị đắng của những năm tháng Thái
Nguyên, Yên Bái, Lào Cai, Vĩnh Phú, Gia Trung, Cà Tum, Trảng Lớn, Long Giao,
Xuân Lộc … sẽ còn đọng lại mãi mãi trong tâm tư chúng ta. Vị đắng của những năm
tháng khoác bộ quân phục của chính mình nhưng không phù hiệu, không cấp bậc.
Thay vào đó là những mảnh vá của mồ hôi. Của máu và thù hận. Của đói khát và
nhục nhằn.
“Đời anh tha hương ở ngay trái tim buồn quê hương… “ Lời bài tù khúc thở than cho một số
phận ? cho những mảnh đời đã mất ? hay nỗi uất ức vì đã không trọn lời thề năm
xưa khi lần duy nhất trong đời chúng ta quỳ xuống long trọng tuyên thệ TỔ QUỐC
– DANH DỰ – TRÁCH NHIỆM. Lời thề bất tử cùng với thời gian và cả không gian.
Nhưng nước thì đã mất, nhà đã tan, dân đỏ rên xiết giữa đọa đầy của “ Tù Ngoài “.
Còn chúng ta, trong “ Nhà Tù Trong “ cúi đầu uất hận.
Đời anh tha hương ở ngay trái tim
buồn quê hương. Bước chân trần thất thểu giữa cát sỏi lưu đầy ngay trên đất Tổ
Hùng Vương của những chàng trai tóc bời lộng gió ngày nào đã đề lại những dấu
ấn đậm nét trong Lịch sử. Những dấu ấn của một nỗi bất lực
khủng khiếp . Những dấu ấn của một trách nhiệm không được chu toàn. Những dấu
ấn của những đêm mê sảng vì sốt rét rừng mơ thấy ngọn cờ Tổ Quốc vẫn ngạo nghễ
giữa Cổ Thành Uy Nghi..
. “( Trích : Đọan Trường Thất Thanh )
Tù khúc “ Nhớ Cố Hương “ là tâm sự
của bất cứ người tù cải tạo nào. Theo lời anh Lê Trần, những ý tưởng trong bài
đã sống trong lòng anh từ nhiều năm, nhưng chỉ đến khi được chuyển từ trại tù
miền Bắc về lại miền Nam ở trại Xuân Lộc Z30 B khỏang năm 1982-1983, bài thơ
mới có cơ hội thành hình và ngay sau đó, anh Phạm Thiên Tứ chắp cánh cho những
ý thơ thành nhạc bay đến những anh em đồng cảnh ngộ, nhắc nhau đừng quên rằng “Đời anh tha hương ở ngay trái tim buồn quê hương “.
“ Nhớ Cố Hương “ là một trong những
tù khúc được nhiều anh em ở Xuân Lộc biết đến. Sau này, khỏang thời gian những
đợt HO ồ ạt đến Mỹ, anh Việt Long , tuy cũng mới vừa chân ướt chân ráo như
những anh em khác, đã không bỏ lỡ cơ hội nói lên tiếng lòng chung của anh em
giữa không khí tự do hải ngọai. Và qua làn sóng điện Little Sài Gòn Radio những
năm khỏang 1993-1996, người hải ngọai đã có dịp nghe bài tù khúc vang lộng tâm
sự một thời của những người tù cải tạo qua giọng hát tuy không chuyên nghiệp
nhưng đã chuyên chở chính xác và trọn vẹn nội dung bài hát đến với người nghe.
Phần âm thanh của bài tù khúc “ Nhớ
Cố Hương “ chúng tôi giới thiệu ở đây cũng vẫn qua giọng hát của anh Việt Long
thâu lại nhiều năm sau. Giọng hát dường như u uẩn hơn vì sau gần 10 năm “ tha hương ở ngay trái tim buồn quê hương “, thì nay , sau gần 20 năm lưu lạc xứ người ,
tâm sự người tù năm xưa phải chăng là “ Giữ gìn chút
hương trầm thơm /Mơ về cố hương “ như hai câu kết ngậm ngùi của bài tù khúc. (T.Vấn & Bạn Hữu )
Nhớ
Cố Hương (Chiều Hòang Liên Sơn)
Nhạc:
Phạm Thiên Tứ . Lời : Lê Trần. Trình bày : Việt Long
(Nhạc Audio)
Chiều xuống rưng rưng
Người tiễn người hết con đường
Người đi hoang mang vấn vương
Bể dâu biết đâu là hướng
Đời anh tha hương ở ngay trái tim
buồn quê hương
Giáo đường dóng kinh mùa thương
Mi người mờ khói hơi sương
Chiều xuống bâng khuâng
Người nhớ người chốn khuê phòng
Thời gian phôi pha sắc hương
Nửa đêm dỗ con bằng bóng
Đời em đau thương ở ngay trái tim
buồn quê hương
Xếp lại phấn son lược gương
Ru hồn tượng đá buồn
Em biết không, đêm lạnh Hòang Liên
Sơn
Mơ ngày Sài Gòn nắng ấm
Nghe lòng nhỏ tiếng tơ chùng
Người hôm mai nhặt từng hạt sương
Gom vào giờ phút tương phùng
Đời giương cánh buồm trùng dương
Đời vẫn tơ vương, người vẫn tưởng
nhớ thiên đường
Đầu sông trông mong cuối sông
Khổ đau nhấp nhô lượn sóng
Hẹn nhau sang sông , dòng thời gian
sẽ phai mờ sau lưng
Giữ gìn chút hương trầm thơm
Mơ về cố hương
Chuyên Mục Tù KhúcT.Vấn & Bạn Hữu thực hiện (2012)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét