Chào Mừng Các Bạn Đã Ghé Thăm . . . . .... K3CTCT

Dịch từ Anh Ngử tới các ngôn ngử khác

Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

Đi Trong vòng quay

Đi Trong Vòng Quay

Thơ thiền thì cũng chỉ là thơ.
Thơ thẩn thiền thơ mãi đời chờ.
Vòng quay đi mãi ta nào biết.
Ta trôi về đây thêm chơ vơ.

Không thể ngừng đi ta cứ đi.
Ta đi cho hết tuổi xuân thì.
Ngừng đi ta sẽ ngừng hiện hữu.
Ta sẽ lìa xa cõi mê si.

Ta không còn đi trong vòng quay.
Trần thế mênh mang khúc cuồng say.
Lạc bước chân như vang tiếng gọi.
Một đời mê mãi chốn tàn phai.

Ta biết nơi nào ta sẽ đi?
Nơi nao tìm lại tuổi xuân thì.
Nơi nao tìm được người yêu dấu.
Tìm được chính mình... Ta sẽ đi.
(April 2013 ở một nơi rất xa).
Hãy gọi tôi bằng tên thật của tôi.

Dịch thuật là sự thất bại của ngôn ngữ, dịch là đánh mất nét hoang sơ, làm mịt mờ đi tư tưởng, còn dịch thơ là chuyện không tưởng, hoang đường u mê ngàn năm ngu muội. Thơ là để cảm nhận, để mê say, để nhớ thương mơ mộng.
Con người mê mãi trong vòng quay đời người điên rồ cuồng dại, day and day going in circles never stop. Những ngày trôi qua như dòng nước chảy.
(Từ bài thơ Going in Circles của Thích Nhất Hạnh).
· · April 9 at 10:48pm via mobile ·

  • 2 people like this.
  • Tung Le Anh Trung.
    Mình thò đầu ra cửa sổ.Vì không có song ,chỉ có cánh cửa tôn dùng cây để chống.Bên ngoài mọi vật đều im phăng phắc.Không một ngọn gió.Thỉnh thoảng nghe tiếng động cơ và bánh xe rít trên đường ,ngang qua cầu Bàn Thạch của một vài chiếc xe nào
    đó đang lăn bánh trên đường, không tiếng dế kêu,tiếng ếch nhái...nào cả.Tôi im lặng cùng đêm để tỏ tình với muôn trùng.Nếu có iVũ Hoàng Chương thì mình sẽ trả lời.." Đời vắng em rồi say với ai?"Say với niềm cô đơn,với bóng tối,say với niềm ân hận, xót xa khi vắng em bên đời.Chỉ còn điều đáng kể là ta đi vào thiên đường mộng du.Trước đây tôi nói dóc." Thong dong bắt cánh trăng thôn. Chấm lưng bất biệt càn khôn vô ngần".Tại sao? vì " Lưới giăng tuyệt lộ ngàn phương quay về'..Nếu không ,vẫn còn ở đâu đó nào muốn quay về nơi này sớm thế.Bóng tối đa ập xuống tự bao giờ Đêm có thể là đồng loã với bóng tối và cũng có thể đưa ta vào giấc ngủ bình an.Sáng nay thức dậy sớm.Bỗng nhiên nhìn thấy màn sương mỏng bao quanh.Quê tôi sương mù không dày đặc như ở ĐL," Còn tiếp"
    See Translation
  • Tung Le "tiếp theo"
    mà chỉ mang dáng dấp mỏng manh và cũng không có cảnh mưa sương lấm tấm Tuy thế cũng cảm thấy hay hay,mừng mừng ít ra cũng là niềm vui nho nhỏ. Có một điều làm tôi nhớ quay nhớ quắc,bên trời Cali vào độ thu nào 2011.Thu Cali đã làm tôi đặc
    quýnh tâm hồn.Thu westminster đã đọng lại trong tôi bằng những giọt máu khô.Ơi! nhớ ơi là nhớ, công viên Bowling Green Park những lần đi tập thể dục gần suốt thời gian 4 tháng phải mang găng tay,đội mũ trùm đầu.Có một điều lạ là khoảng 8, 9 giờ đêm mà trời vẫn sáng,nhìn về hướng tây mặt trời vẫn chưa lặng. Chưa trả bóng tối về cho đêm.Vì thế tôi viết" Bóng tối chưa về sao gọi là đêm ".Ôi! Đẹp làm sao và mừng vô kể. Chỉ một lần thôi và một mà thôi.Anh sẽ xa em mãi mãi.Ơi! Westminster Ơi!
    Cũng bóng tối như đêm nay.Gần đây tôi có càm.
    Đêm nay trời tối mịt mờ
    Tìm trăng ,trăng lặn
    Đôi bờ quạnh hiu.
    Trước kia nhiều người đã hỏi "Đi Mỹ mang về những gì" Tôi cười.Thực tình.Đúng nghĩa nhất của nó.Mang tiếng là du lịch,nhưng chỉ là thực hiện một chuyến đi xa.Còn mang về...
    THU ơi!
    Cho ta chiếc lá mang về
    Chút sương lạnh cuối thu.
    Thế thôi.
    Vì vậy.Chính nỗi lòng của mình,tôi mới cảm được bài thơ " Hoa Xương Rồng bên gành Đá Đĩa" của Trung đã tặng Q và tôi.
    Còn tôi"Tôi đã đến bên giòng sông lặng lẽ
    Trôi xa nguồn đi ra tận biển khơi
    Trăng mơ đến bến mùa thu ấy
    Mộng xa rồi sao mãi vấn vương".
    Vấn vương,vương vấn một mối sầu tình,vẫn lênh đênh,bềnh bồng trôi mãi.Mang bộ mặt ngơ ngơ, ngáo ngáo,rỗng tuếch mà cảm thấy xót xa.Đêm nay viết cho Trung nhưng lòng tôi buồn lắm.Cũng những nỗi bất an từng ngày.Nhưng không mang dáng dấp mất mát người thân quen như trước kia.Hồi còn chiến tranh nỗi lo sợ mất Q ngày nào..Bây giờ trùng phùng cũng nhiều,thình thoảng tình cờ biết thêm nhiều người,nhiều sự kiện mà trước đây không biết,hay có thể nhầm lẫn.Để bồi đắp thêm trong kho ký ức.Khi cần moi nó ra mà suy tưởng.
    Ở đây.Bọn tôi cũng thường hay tụm ba,tụm năm...uống cà phê đấu láo,cãi cọ lung tung.Có thằng hỏi tôi "Dạo này mày còn làm thơ chớ?"Tôi trả lời.Thơ với thẩn nỗi gì.
    Thơ chi,thơ thẩn linh tinh.
    Quăng vào sọt rác vô tình dửng dưng
    Người đâu đã hiện nguyên hình.
    Nửa khuya trở giâc lận lưng nỗi buồn.
    Hoặc.Mày hỏi tao làm thơ"

    -Tao nhạt nhoà tóc rụng.
    Phơi lưng cởi áo cỏ cây
    Trắng trong ngoài đục phủ đầy chia ly.
    Nhấp nhem bao cuộc tình si
    Người ngu bỏ mẹ biết gì đến thơ.
    Ố Ố Ố
    Rồi cùng nhau cười.Cười vui tươi,cười sặc sụa, cười ngất ngây,cười khả ố,cười ha há.Thế đấy.Bọn tôi là vậy đó anhTruing.Có thằng đột nhiên hỏi" Nè Từng thơ gì mà dùng từ "bỏ mẹ" trỏng dẫy?
    See Translation
  • Tung Le "tiếp"
    Thiếu dăng quá,quá. Thằng khác chen.Hay.Chớ mày không biết nó na? Nó có dăng quá hầu nào đâu mà thiếu.< Ngôn ngữ nói PY bọn tui đó> Thấy có tội nghiệp không Anh Trung?.Thôi thì.Vài dòng Anh đọc cho vui.Mong rằng có tiếng cười trong Anh.Để vơi đi
    nỗi nhọc nhằn,lo toan nơi xa xứ.Là tôi mừng.
    Trung ơi!
    " Đã bao năm xuân tàn ,nắng rụi.
    Ngoảnh mặt nhìn bao lớp xương khô.
    Trên đấu trường nhục vinh ,thành bại.
    Nhoẻn miệng cười máu lệ đầy vơi.
    Ba mươi năm ruột rà phương thảo
    Ngôn thư buồn di cảo bâng khuâng.
    Thuở tương giao rợn người bóc mộ.
    Chiến hào xưa vỡ mộng lưu đày.
    Đêm từng đêm lục tìm dĩvãng
    Trăng sông dìu sương đẫm toàn thân...
    Thế đấy Anh Trung.Cứ xoay mãi theo vòng quanh,lơ thơ lẩn thẩn một cõi nòi tình.Tan chảy theo giòng đời với những khúc hát đêm,cuồn cuòn như những giòng thác,mà anh thường gọi"Trần gian mê muội".Sực nhớ câu nói của Martin Heidegger "Kỷ niệm thương làm ta đau khổ vì sự gần gũi những gì đã xa cách" Và lời một bài hát.Chiều mưa biên giới của Nguyễn Văn Đông....Lòng trần còn mơ vương khanh tướng.Thì đời còn mưa bay gió cuốn.....làm lòng mình điên dại,không lối thoát vì đời còn lắm tơ vương.Ứng nghiệm với cuộc đờii hư hoang,cằn khô héo hắc.Đêm đêm tôi thường hay nằm ngủ nghiêng người,co ro theo hình số 4.Tay đặt dưới đầu làm gối.Mang hình tượng thập tự giá.Để mong mỏi cơ duyên huyền nhiệm.Cứu rỗi những linh hồn đổ vỡ ,tối tăm.Mặc dầu mình vẫ n biết.Đừng mơ tưởng những gì quá sức mình.
    Đó là nỗi bi đát của hiện thể.
    See Translation
  • Trung Daniel Nguyen Ngôn ngữ bạn đầy chất thơ, chỉ cần lấy các từ ráp lại ta có những câu thơ mênh mang cảm xúc. Hãy thử rút ra ở phần một:
    Gác trọ im lìm bên khung cửa sổ.
    Nghe đêm tỏ tình cùng với muôn trùng.
    Màn sương mong manh bên cầu Bàn Thạch.
    Vắng em bên đời mộng d
    u thiên đường.

    Tôi đang ở nơi bến bờ xa lạ, nhưng biết rằng đó đây có những người bạn, gần nhau chỉ một tấm lòng. Phần hai:
    Vẫn lênh đênh, vẫn bềnh bồng trôi mãi.
    Vẫn vấn vương ôi một mối sầu tình.
    Ký ức hoang tàn bâng khuâng suy tưởng.
    Di cảo xưa tìm dĩ vãng một mình.

    Thân phận mỗi người là những ngôn thư ảm đạm, làm sao mô tả hết niềm đau thương khôn xiết ở dáng nằm trăm năm cô tịch:
    Đêm ngủ nghiêng người co ro số bốn.
    Mang hình hài thập tự giá xa xưa.
    Phần ba:
    Tôi muốn post lại bài thơ Going in Circles của Nhất Hạnh từng phần rời như một bí nhiệm đời người mơ màng mê mãi nơi trăm năm một cõi đi về.

    Đi Trong Vòng Quay
    (Going in Circles).
    O you who are going in circles, please stop. What are you doing it for? "I cannot be without going, because I don't know where to go. That's why I go in circles,"
    Thơ thiền thì cũng chỉ là thơ.
    Thơ thẩn thiền thơ mãi đợi chờ.
    Vòng quay đi mãi ta nào biết.
    Ta trôi về đây thêm chơ vơ.

    O you who are going in circles, please stop. "But if I stop going, I will stop being."
    Không thể ngừng đi ta hãy đi.
    Ta đi cho hết tuổi xuân thì.
    Ngừng đi ta sẽ ngừng hiện hữu.
    Ta sẽ lìa xa cõi mê si.

    O my friend who is going in circles, you are not one with this crazy business of going in circles. You may enjoy going, but not going in circles.
    Ta không còn đi trong vòng quay.
    Trần thế mênh mang khúc cuồng say.
    Lạc bước chân như vang tiếng gọi.
    Một đời mê mãi chốn tàn phai.

    "Where can I go?"
    Go where you find your beloved, where you can find yourself.
    Ta biết nơi nào ta sẽ đi.
    Nơi nao tìm được tuổi xuân thì.
    Nơi nao tìm được người yêu dấu.
    Tìm được chính mình, ta sẽ đi.
    (April 2013 ở một nơi xa xôi).
     
    Nguồn: https://www.facebook.com/index.php
     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét