Thưa quý anh em K3
Mùa Hè 1972, tôi bị thương tại mặt trận Trảng Bàng. Sau một năm điều trị tại TYV
Cộng Hòa, tôi về lại đơn vị. Tại đây, tôi được hội ngộ với 3 K3 vừa ra trường về phục vụ tại TK Hậu Nghĩa và thường xuyên gặp nhau cho đến ngày tan hàng.
Trong 3 K3 đó, chỉ còn lại Nguyễn Văn Hồ đang sống tại Michigan cùng gia đình.
Lê Văn Nuôi đã mất tại Trảng Bàng. Riêng anh Nguyễn Văn Xuân, tôi chưa được biết đích
xác về cái chết của Xuân. Vượt trại tù bị CS bắn chết hay chết trong chuyến vượt biển.
Tôi gởi tặng quý anh em K3 bài thơ nhỏ như một hồi ức để tưởng nhớ đến 2 niên đệ chung đơn vị đã vĩnh viễn gởi thân xác vào lòng đất lạnh.
K2 Lê Tấn Dương
Viết tặng K3
Mai mốt anh về thăm đất Trảng,
Ghé lại Chà Rầy, bến Lộc giang
Chiều xuống Bàu Me thăm con suối
Nước chảy ưu phiền cuộc tình tan
Ở đó oán hờn muôn năm cũ,
Não nùng theo nắng bụi Tha La
Rừng tre cũng tàn phai ủ rũ
Mỏi mòn như bến đợi thuyền xa
Thuyền chở trăng vàng trên sông nhỏ
Có kịp về An Thới dừa xanh
Đường vào Gia Lộc còn tiếng hát
Hay buồn theo sương khói mong manh
Đứng ở An Hòa nghe gió thổi
Bài ca xương trắng thuở chinh yên
Em có còn về thăm Gò Nổi
Để nghe suối hát khúc triền miên
Ngược gót Trung Hưng về Phước Hiệp
Hương mùi rượu cũ vẫn nồng say
Như môi em giấc mơ hồ điệp
Mộng sông hồ,theo mây trắng bay
Mai mốt anh về thăm đất Trảng
Cuộc đời còn lại có em thôi
Vui buồn gợi giấc mơ dĩ vãng
Người ở phương xa nhớ một người
Mực lạnh viết hoài chuyện nhớ thương
Làm sao quên được nỗi sầu vương
Giày sô áo trận cùng năm tháng
Còn mãi trong nhau chuyện chiến trường.
Lê Tấn Dương, WA 2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét