Trong mưa bụi chiều nay ta nhớ quá!
Cả núi đồi từng một thuở lang thang.
Những sáng mai trong sương sớm mơ màng,
Những chiều xuống có hoa đào trước gió.
Đón bao tà áo mộng nắng cao nguyên.
Chân bước qua những buổi chiều nghiêng.
Ta say đắm một khung trời mờ ảo.
Có những chiều bên bờ hồ Than- Thở
Cơn gió về lành lạnh áo xa bay,
Có đôi người hò hẹn níu đôi tay,
Có mắt ngắm có chân đi ngượng ngập.
Và đồi núi có đường lên cao thấp
Đã cùng ta quanh quẩn bóng giai nhân,
Đã cùng ta thơ thẩn biết bao lần
Trong những buổi chiều mây gió lộng.
Và em nữa bên dòng đời mạch sống.
Có bao giờ chợt nhớ bước chân ta.
Trong những sáng những chiều đã về qua,
Trên chiếc cầu Hồ-Xuân –Hương mấy nhịp.
Em xa quá ta theo hoài chẳng kịp.
Bên bờ hồ hàng thông vẫn reo vui.
Ta nhìn theo tà áo thoáng ngậm ngùi.
Em dần khuất bên tháp chuông màu trắng.
Trong giáo đường ta mãi mê đứng lặng.
Em cúi đầu nho nhỏ lời thánh ca.
Cầu nguyện cho đời hay cũng ru ta.
Mà thỉnh thoảng em nhìn ta mắt chớp.
Khi bước ra giữa hàng hàng lớp lớp,
Ta tìm em mà chẳng thấy nơi đâu!
Mưa bụi bay trên thành phố u sầu.
Ta trở lại con đường dài hoang vắng.
Đà Lạt mưa bay chiều phai nắng.
Có thiếu nữ xinh lên xuống vui cười.
Có sặc sở bên chợ hàng hoa tươi.
Có du khách dắt dìu nhau vào mộng.
Có say đắm trong mắt ta lồng lộng,
Chủ nhật buồn trên hè phố bơ vơ,
Trong quán Mê-Kông khói thuốc ơ hờ.
Nhà Thủy-Tạ chênh vênh trên mặt nước.
Ta ngồi đó để lòng còn thấy được,
Cả mùa thu vừa rụng xuống trong ta.
Người đi bên đồi trông cũng thật xa,
Ta vẩn thấy môi cười và mắt biếc.
Ôi ! Cao nguyên thuở nào ta tha thiết,
Yêu núi đồi hàng thông đứng dang tay.
Yêu giai nhân mà nhớ chỉ một ngày.
Yêu tất cả không sao ôm trọn vẹn.
Và trở lại ngày nào ta chẳng hẹn,
Chỉ mơ về Đà -Lạt thoáng hương qua.
Chiều hôm nay lòng chợt thấy xót xa,
Nhớ đồi núi từng lang thang một thuở,
Trong mưa bụi bay chân bước vô bờ.
Hoàng Huy Khánh
( Võ Trọng Cư )
Trích trong’’Chiều Vương ý thơ’’Kim khánh xuất bản.
(Đọc bài thơ này nhớ quá...Những ngày chủ nhật mưa bụi,sương mù bay giăng mù trời Đà Lạt. Bọn mình khoác chiếc áo mưa ,ba bốn đứa khua chân trên phố,lang thang .Giai nhân thoáng hiện trong trời mơ ,Mổi bước chân là một cảnh trí đẹp ảo huyền của thiên nhiên mở ra…Lạc bước giửa sương mù …TKS )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét